Từ bến đò thôn Phú Yên đi bằng đường thuỷ tới chùa Bảo Đài khoảng 1500m. Dòng suối Tuyết Sơn trong xanh chảy giữa một vùng đầm lầy, một bên là những quả núi với nhiều hình thù kỳ thú: núi Thuyền Rồng, núi Chim Phượng Hoàng, Núi Ba Toà, nổi bật lên là hình tượng Phật thiên tạo mặc áo cà sa đứng trên đỉnh núi với dáng vẻ từ bi mộ đạo. Còn một bên là cánh đồng mênh mông với những gò nấm thiên nhiên xanh mướt cỏ cây.
Chúa Trịnh Sâm là người nổi tiếng hay chữ và sành sỏi các thú du ngoại đã phong tặng cho nơi đây là cảnh “Kỳ Sơn Tú Thuỷ”. Theo truyền thuyết phong thuỷ, địa lý nơi đây có đất quần ngư, câu ca dao cổ còn gắn với truyền thuyết lưu lại trong xã:
“Đường An có đất quần ngư,
Ai mà đẻ được Thượng thư đời đời”.
Khi thuyền cập bến Tuyết Sơn, du khách lên bờ đi khoảng 200m thì tới chùa Bảo Đài. Chùa toạ lạc dưới một chân núi thấp. Theo văn bia động Tuyết Sơn thì nơi đây xưa kia là một vùng hoang vắng. Đời Vua Lê Hy Tông niên hiệu Chính Hoà thứ 15 (1694), bà quận chúa Hoàng Thị Ngọc Hương về dựng chùa Bảo Đài, mở động Tuyết Sơn làm nơi thờ Phật. Chùa Bảo Đài được xây dựng theo kiến trúc cổ Việt Nam đời Lê – Trịnh. Trải qua nhiều thế kỷ chùa đã được tu sửa lại nhiều lần như hiện nay với kiến trúc chủ đạo thời nhà Nguyễn.